Tại sao tình yêu thời nay thường khó lâu bền?

Trong thời đại mà xã hội đều đang mải mê chạy theo giá trị của đồng tiền, dường như giá trị tình cảm đã bị xem nhẹ. Bởi khi xã hội càng phát triển, càng hiện đại thì tình yêu càng giống những loại thức ăn nhanh. Người ta đến với nhau một cách nhanh chóng nhưng rồi cũng rời đi không vì một lý do gì cả. Tại sao chúng ta lại xem nhẹ NHỮNG MỐI QUAN HỆ XUNG QUANH như vậy? Chúng ta có nhận ra tầm quan trọng của những mối quan hệ đó đối với cuộc sống hay chưa?

Ông bà ngoại tôi yêu nhau từ năm 1967, cãi nhau đến khi ông chết 2017 bà vẫn ngồi khóc nức nở. Nửa thế kỷ, cả đời người buồn có, vui có, cãi nhau có, đánh nhau cũng có, chỉ có ly dị là không. Nhiều lần chán ông, bà đạp xe bỏ đi chơi cả ngày lại về. Tình yêu là gì? Tôi không hẳn biết chắc được. Nhưng tôi biết tình yêu của ông bà tôi là gì. Tình yêu ấy bao gồm trách nhiệm, hy sinh tự do và cái tôi của mình. Đương nhiên trong đó sẽ không thiếu sự sợ hãi gièm pha của người ngoài nếu họ chia tay. Nhưng dù sao đến cuối cùng họ cũng hết lòng với nhau. Người chết trước, trước khi chết cũng có người cận kề chăn gối với nhau mấy chục năm có mặt ở đấy mà chăm sóc mình những phút cuối. Người chết sau cũng hoan hỷ được về an nghỉ với tình yêu cả đời mình.

Tình yêu bao gồm trách nhiệm, hy sinh tự do và cái tôi của mình
Tình yêu bao gồm trách nhiệm, hy sinh tự do và cái tôi của mình

Chúng ta đang sống trong một thời đại mà yêu thương vô cùng mong manh. Có những loại tình yêu vài năm đã được trầm trồ khen ngợi là tình yêu lâu bền. Có loại tình yêu vài tháng, vài ngày thậm chí chỉ là một đêm hoan lạc rồi vội vàng khoác áo phủi tay. Ta chế giễu những tình yêu xưa cũ rằng chúng nhu nhược và sợ hãi, ta phán xét chúng không phải là tình yêu. Cho rằng tình yêu phải là sự thỏa mãn, hết cảm giác sung sướng cùng cực là hết yêu. Chán chường vì đã chinh phục và khám phá hết những gì đối phương có, ta bỏ mặc họ quay về sống cuộc sống tự do, tự tại cho đến khi lại thèm muốn dục vọng.

Chúng ta đang sống trong một thời đại mà yêu thương vô cùng mong manh
Chúng ta đang sống trong một thời đại mà yêu thương vô cùng mong manh

Có thể trong những khoảnh khắc yêu đương ấy ta thành thật, ta yêu người đó đến điên dại và khi cảm xúc ấy trôi qua ta lập tức ruồng bỏ. Với sự ích kỷ ta sợ bản thân phải chịu thiệt thòi, sợ cuộc đời này ngắn ngủi không đủ để hưởng hết lạc thú nhân gian.

Chưa một lần ta nghĩ cho cảm giác của những kẻ ngu ngốc mang thứ tình yêu tinh khiết vào cuộc đời ta. Và đó là vì chúng ta vẫn chưa hiểu được rằng “Mọi thứ đều đến từ chính chúng ta”.

Tại sao tình yêu ngày xưa và ngày nay khác nhau đến thế?

Ngày xưa có khi phải mất cả tuần để nhận được lá thư tay rồi lại mất cả tuần để nhận thư trả lời. Lâu lắm mới gặp được nhau, mà gặp, đôi khi cũng chỉ được cái nắm tay, vài cái hôn chạm nhẹ dưới đôi má hồng.

Ngày nay chỉ gõ chát chít vài ba dòng trên mạng là ý ới gọi nhau vợ chồng, gặp gỡ chẳng mấy khó khăn thành ra những cảm xúc thiêng liêng ngày xưa trở thành điều tầm thường. Không những vậy, tình yêu ngày xưa đơn giản mộc mạc, ít gánh nặng hơn. Tình yêu bây giờ họ đem cả mệt mỏi, bực dọc để xả vào cho đến khi cả hai không thể chịu nổi nữa.

Suy cho cùng tình yêu thời nào cũng có cái đúng, cái sai vì cũng như vạn vật trong cuộc sống này, tất cả đều phải thay đổi và quy phục tự nhiên.

Ngày xưa để giữ được tình yêu lâu bền là điều tất yếu bởi chẳng ai trầm trồ về quãng thời gian dài đằng đẵng bên nhau, đó là lẽ thường tình. Nhưng làm sao để giữ tình yêu thời hiện đại lâu bền? Lại là một việc vô cùng khó khăn. Tình yêu là việc của hai người. Đôi lúc trong chính bản thân mỗi người còn có sự tranh cãi, đôi lúc ta muốn tát vào mặt chính mình.

Tình yêu là việc của hai người. Đôi lúc trong chính bản thân mỗi người còn có sự tranh cãi, đôi lúc ta muốn tát vào mặt chính mình.
Tình yêu là việc của hai người. Đôi lúc trong chính bản thân mỗi người còn có sự tranh cãi, đôi lúc ta muốn tát vào mặt chính mình.

Vậy thì làm sao có thể chung sống với một người khác? Đầu tiên phải luyện tập cho cái tôi nhỏ lại. Ta lầm tưởng những tranh cãi ngày thường không phải là tình yêu, những lần cố gắng hài lòng đối phương không phải là tình yêu mà chỉ đang là sự cam chịu. Sự thật nó chỉ là những giai đoạn, có những giai đoạn ngọt ngào, có những giai đoạn lắng đọng, có giai đoạn tranh đấu rồi mới có giai đoạn hoà hợp. Tôi nghĩ nó giống việc mình bỏ đường vô nước ấy. Lúc bỏ đường vào đường nó sẽ bảo là: “Ơ, tao là đường, tao không muốn bị tan biến vào thứ nước kia, nó quá khác biệt, nó không ngọt ngào như tao.” Rồi nước cũng sẽ kiểu: “Tao đang tinh khiết như này mà lại bỏ cái thứ gớm ghiếc kia vào.” Đến khi mình cầm muỗng khuấy đường với nước chắc chúng nó cũng đang đau đớn vì bị tan biến mất “cái tôi” của bọn nó. Nhưng khi bọn nó đã hoà hợp với nhau thì lại vô cùng đáng mừng.

KHÓ NHƯNG KHÔNG PHẢI LÀ KHÔNG THỂ

Vậy câu hỏi là chúng ta có thực sự thấu hiểu được nguyên nhân của những mối quan hệ này? Chúng ta có biết cách để xây dựng nên một mối quan hệ hoàn hảo, từ đó vun đắp và giữ gìn trong suốt thời gian còn lại? Câu hỏi tưởng chừng như khó khăn và phức tạp nhưng sẽ được tìm thấy tại Năng Đoạn Kim Cương cấp độ 5 – “12 công cụ để có mối quan hệ hoàn hảo trong kinh doanh và cuộc sống”

Hãy trân trọng những mối quan hệ đang có và giữ gìn nó bởi vì điều đó sẽ đem lại cho bạn rất nhiều giá trị cả về tinh thần lẫn vật chất trong cuộc sống sau này!!!