Theo thời gian, mọi thứ đều biến hóa và đổi thay khôn lường, có thể sinh ra hoặc mất đi, có thể phát triển hay lụi tàn, cái gì có đến chắc chắn sẽ có đi, không bao giờ là tồn tại mãi mãi. Nhưng đó chỉ đúng với vật chất ngoài thân, chỉ có một thứ mà con người có thể gìn giữ nó tồn tại mãi với thời gian đó chính là tình người.
Vạn vật tồn tại trên thế giới này đều không thể sống mãi với thời gian, ngay cả con người cũng không thể đi ngược lại hay cưỡng cầu với quy luật của thời gian. Tất cả những của cải, vật chất mà chúng ta luôn cố gắng để đạt được cũng chỉ theo ta một chặng đường, duy nhất chỉ có những giá trị mà chúng ta tạo ra cho cuộc sống mới là thứ sẽ còn mãi.
“Mọi thứ” được nhắc đến ở đây chính là toàn bộ những sự vật, sự việc đã và đang tồn tại xung quanh cuộc sống của chúng ta, tất cả đều có điểm xuất phát và điểm kết thúc. Trong một ngày chúng ta trải qua bao nhiêu công việc, gặp bao nhiêu người, chịu đựng bao thứ cảm xúc buồn vui lẫn lộn, khen chê,… đến khi ta ngoảnh nhìn lại thì tất cả cũng đã trôi qua.
Cũng như vậy, dù trước mắt chúng ta là khó khăn, thử thách, là sự ganh ghét, tranh đua, đố kị, nhưng chỉ cần chúng ta hiểu mọi thứ ấy rồi cũng sẽ trải qua nhanh thôi, hãy đối mặt thẳng thừng với chúng. Điều quan trọng chúng ta cần làm trước “mọi thứ”, đó chính là giữ cho tình người của mình luôn vững vàng, đây là thứ tình cảm vốn có trong mỗi người, đó là tình cảm đẹp đẽ, đáng trân trọng và là thứ duy nhất có thể gắn kết con người gần với nhau hơn.
Tình người nói rộng ra có thể bao gồm tình cảm gia đình, tình cha con, tình vợ chồng, tình yêu đôi lứa, tình bạn, nó không hẳn là thứ tình cảm xa xỉ, xa hoa hay cầu kỳ mà ngược lại rất đơn giản, bình dị và gần gũi đến từ chính sự quan tâm, cảm thông và chia sẻ giữa con người với nhau trong mọi hoàn cảnh cuộc sống.
Câu nói “Mọi thứ rồi sẽ qua đi, chỉ còn tình người ở lại” chính mang ý nghĩa nhắc nhở con người chúng ta hãy biết trân trọng những thứ đáng trân trọng, điều đáng quý nhất ở đây chính là tình người. Mọi thứ đều có không gian, thời gian tồn tại nhất định, tuân theo quy luật có sinh – có diệt và không thể tồn tại mãi mãi.
Đừng quá đắm chìm vào công danh, sự nghiệp để đánh mất đi thời gian bên gia đình, đừng quá tranh đua bon chen để đánh mất đi tình cảm bạn bè, đồng nghiệp, cũng đừng vì nỗi buồn đau, sợ hãi mà xa lánh mọi người, hắt hủi đi sự quan tâm sẻ chia của mọi người. Tất cả những thứ kia đều không tồn tại mãi mãi, sao chúng ta không bỏ qua nó để sống trong sự yêu thương, vui vẻ với mọi người.